Việc đầu tiên phải làm trong quy trình sản xuất thủy tinh là chuẩn bị nguyên liệu cát silica (cát thạch anh).
Cát
phải sạch và không lẫn sắt, để thủy tinh trong hơn, vì sắt lẫn trong
cát làm cho thủy tinh có màu xanh lục. Nếu không thể tìm thấy cát không
có lẫn sắt, người thợ có thể điều chỉnh hiệu ứng màu sắc của thủy tinh
bằng việc bổ sung thêm hóa chất mangan điôxít.
Bước thứ hai trong quy trình là bổ sung natri cacbonat (NANCO3) và Canxi
ôxít (CaO) vào cát. Natri cacbonat (soda) làm hạ thấp nhiệt độ xuống
mức cần thiết để chế tạo thủy tinh. Tuy nhiên, chất này khiến thủy tinh
có thể bị thấm nước. Vì vậy, canxi ôxít hoặc vôi sống được bổ sung vào
để khắc phục nhược điểm đó. Ôxít trong magiê và hoặc nhôm cũng có thể
được bổ sung, giúp thủy tinh bền hơn. Thông thường, các chất phụ gia này
chiếm tối đa khoảng 26% đến 30% hợp chất thủy tinh.
Tiếp theo, các chất hóa học khác được bổ sung để cải thiện tính năng của
thủy tinh tùy theo mục đích sử dụng. Đối với thủy tinh dùng để trang
trí, hợp chất bổ sung thêm là chì ôxít, tạo sự lấp lánh cho thủy tinh
pha lê, đồng thời tạo độ mềm dẻo giúp dễ dàng cắt gọt và hạ thấp mức
nhiệt nóng chảy. Đối với thủy tinh dùng làm mắt kính, người sử dụng
thường bổ sung thêm lantan ôxít, vì nó có tính khúc xạ và sắt có trong
hợp chất này giúp hấp thụ nhiệt.
Chất hóa học tạo màu được bổ sung theo ý muốn. Như nói ở trên, mùn sắt
trong cát thạch anh làm cho thủy tinh có màu xanh lục. Vì thế, ôxít sắt
hoặc ôxít đồng được bổ sung để tăng độ xanh của thủy tinh. Hợp chất lưu
huỳnh tác dụng tạo màu vàng, màu hổ phách, nâu nhạt hoặc thậm chí màu
đen, phụ thuộc vào định lượng cácbon hoặc sắt bổ sung.
Tiếp theo, hỗn hợp được đổ vào nồi nấu kim loại hoặc thùng chứa chịu nhiệt.
Hỗn hợp được nung nóng chảy để tạo thành chất lỏng. Để chế tạo thủy tinh
thạch anh, hỗn hợp được nung trong lò luyện bằng ga. Đối với các loại
thủy tinh đặc biệt khác, người làm cần sử dụng nồi nung hay lò nung
điện. Nhiệt độ nung đối với cát thạch anh không có phụ gia là 2.300 độ
C, đối với cát có thêm natri cácbon (soda) là 1.500 độ C.
Hỗn hợp được làm đồng nhất và loại bỏ bong bóng (bọt tăm) trong hỗn hợp
thủy tinh lỏng. Người ta khuấy đều hỗn hợp để độ đặc đồng đều, và cho
thêm các chất hóa học như là natri sunfat, natri clorít hay antimon
ôxít.
Thủy tinh nóng chảy được tạo hình bằng nhiều cách. Thứ nhất,
rót thủy tinh nóng chảy vào khuôn và để nguội. Đây là phương pháp của
người Ai Cập, và là cách chế tạo thấu kính ngày nay.
Thứ hai, thủy tinh nóng chảy được dồn vào một đầu của ống
rỗng, sau đó vừa xoay ống vừa thổi hơi vào ống. Thủy tinh được tạo hình
bởi không khí thổi vào trong ống, trọng lực kéo thủy tinh nóng chảy ở
đầu ống xuống vào giúp tạo hình
Thứ ba, thủy tinh nóng chảy rót vào bình chứa thiếc tan chảy để tạo
thành giá đỡ và thổi thủy tinh bằng khí nitơ nén để tạo hình và đánh
bóng. Thủy tinh chế tạo theo phương pháp này gọi là thủy tinh đánh bóng.
Đây là cách chế tạo các tấm kính từ những năm 1950
Trước khi hoàn tất, thủy tinh được làm nguội
Thủy tinh được đun nóng để tăng cường độ bền. Quá trình này gọi là tôi
luyện, giúp loại bỏ các điểm tụ có thể sinh ra trong quá trình làm nguội
thủy tinh. Một khi quá trình này hoàn thiện, thì thủy tinh được phủ lớp
mạ ngoài, cán mỏng hoặc xử lý bằng các phương pháp khác để tăng cường
độ bền và dẻo dai.